/* Hỗ trợ phân trang */

Vẫn biết

Em không phải nàng Xi-ta dịu hiền thuần khiết

Tự hủy hoại mình 
Minh chứng nỗi hàm oan trinh tiết
Anh không phải Ra-ma, đấng quân vương uy danh lừng lẫy
Chốn ngai vàng phán tội người thương
Vẫn biết
Em chỉ là đóa hoa dại ven đường
Thì cứ mặc gió sương
Sao người đành tâm định đoạt
Cả sự sống còn
Vùi nát xuyến chi!

Xi-ta trước lúc ra đi
Được nói lời nguyện cuối
Xác hoa trắng ven đường
Lặng lẽ
Ngậm ngùi
Chờ đợi tái sinh...

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét