Ta cười ngất ngưỡng trước thời gian
Để nghe lòng mình chút điêu tàn hoang phế
Đóa hoa đời rồi cũng thế
Tàn theo sương, theo nắng, gió, bụi đường
Ta cười
Ngất ngưỡng
Và
Nghe
T
h
ư
ơ
n
g
Vay nợ đời...
/* Hỗ trợ phân trang */
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét