/* Hỗ trợ phân trang */
Hoa Xuyến Chi
Yêu cũng thể là không, em cười đời cay đắng.
Cội rễ
Vang đỏ và hoa hồng chưa đủ để em say
Gương sáng soi bóng mình giữa bốn bề vắng lặng
Nghe mắt trở cay
Nghe tim gọi thầm đời hoang phế
Yêu thương là nguồn cơn
Là cội rễ
Sao ta thoát khỏi cơn mê?!!
*
Hoa Xuyến Chi
*
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét ( Atom )
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét