Người ta chạy theo phù phiếm
Chỉ để nhận về những ảo mộng hoàng kim
Người ta chạy theo dục vọng
Chỉ để khóc cười trên những đớn đau thêm
Mà ngỡ rằng mật ngọt êm đềm trong muôn phần quyến rũ
Đến một ngày
Ta sẽ chẳng còn gì
Ngoài xác thân thiếu, đủ
Bỏ hết kim tiền, di trú xa xôi
Ai cũng sẽ là hạt cát nhỏ nhoi
Bay mịt mù trước gió giông tạo hoá
Thì cớ sao
Ta cứ hành hạ đời nhau
Mà chưa bao giờ thỏa dạ...
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét