Ngày xưa có người con gái
Dung diện bên ngoài chẳng được lòng một ai
Nhưng cô có giọng hát vô cùng trong trẻo
Vút cao
Cùng mây gió xôn xao
Cô gái đơn côi
Giữa cuộc đời
Rồi có người con trai muốn nghe cô hát
Anh chỉ thích nghe thôi
Chẳng thích nhìn
Cô gái vô tư
Đem lòng tin yêu ngây dại
Và một ngày
Chàng trai ra đi bỏ mặc cô ở lại
Đợi chờ
Năm đi qua
Tháng đi qua
Sức mòn
Tin yêu không mòn
Cô ngã gục giữa chợ đời
Trong niềm khắc khoải
Nơi đó, mọc lên những bông hoa mềm mại
Trắng ngần
Yêu kiều
Đơn sơ
Duyên dáng
Người ta gọi đó là hoa xuyến chi.
*Hoa Xuyến Chi*
Like!
Trả lờiXóa